Chủ Nhật, 17 tháng 4, 2016

Bò vàng Việt Nam hay bò địa phương Việt Nam là tập hợp các quần thể bò, phân bố tương đối tập trung ở các vùng có yêu cầu về sức kéo trên đất nhẹ: vùng ven biển Thanh Hóa, Nghệ An, Quảng Ngãi…. Và các vùng đồi núi. Phần lớn có u nổi rõ nên được xem là có nguồn gốc như bò ZêBu Ấn Độ. Bò có sắc lông vàng, đậm nhạt tùy từng quần thể, từng vùng nên được gọi chung là “Bò Vàng”. Cũng có thể gọi tên theo vùng tập trung, tuy có ít nhiều sai khác về tầm vóc và sắc lông như bò Thanh Hóa, bò Lạng Sơn, bò Phú Yên..



Do có tầm vóc nhỏ bé nên thường được gọi là bò Cóc hay bò ta

Bò Vàng Việt Nam có nhiều đặc tính quý như: khỏe mạnh, nhanh nhẹn thich nghi lâu đời với điều kiện khí hậu nhiệt đới: chịu đựng được các điều kiện kham khổ và thiếu thốn thức ăn, sức chống chịu bệnh tật tốt, thành thục sinh dục sớm và mắn đẻ. Nhược điểm lớn nhất của bò ta là tầm vóc nhỏ, khối lượng thấp, thành thục tính dục chậm (khoảng 2.5-3 tuổi mới phối giống lứa đầu), năng suất sữa và thịt đều rất thấp. Khối lượng bình quân toàn đàn khoảng 160-200kg. Cơ thể thấp, mình ngắn và lép. Kích thước các chiều: cao vây: 95-110cm, dài thân chéo 113-120cm, vòng ngực 135-140cm. Kích thước của đực giống so vói kích thước của cái sinh sản không có sự chênh lệch lớn. Chu kỳ cho sữa khoảng 6-7 tháng. Với sản lượng từ 300-400kg/chu kỳ. Lượng sữa chỉ đủ cho con bú. Bò Vàng Việt Nam cũng không phải là giống bò cho thịt chuyên dụng, tỷ lệ thịt xẻ thấp, khoảng 40-42% và có sản lượng sữa rất thấp.Thịt ngon, nhưng do vân mỡ có rất ít nên khi nướng thịt bị cứng.

Để tạo ra con lai có tầm vóc lớn hơn và sức sản xuất tốt hơn, đã từ lâu chúng ta dùng bò đực giống Zebu cho phối với bò cái địa phương. Đặc điểm thời gian gần đây, nhờ triển khai chương trình “ebu hóa” (với việc sử dụng tinh bò đực Red Sindhi, Brahman hoặc Sahiwal), chúng ta đã tạo được đàn bò lai lớn và chất lượng tốt.

Tagged:

0 nhận xét:

Đăng nhận xét